Sinhvien20
rac roi khach quan

Nàng là cán sự Anh Văn của lớp. Thực ra nàng không xinh nhưng gã thấy hình như gã mến mến nàng. Bằng chứng là gã hay nhìn trộm nàng - cho dù mỗi lần bắt gặp, nàng đều tặng cho gã một cái bặm môi và trợn mắt rất chi ngây thơ. Gã lại thích cái kiểu "phản ứng" ấy. Theo gã, nó ngồ ngộ và đáng yêu. Nhưng gã lại thấy buồn vì như vậy chứng tỏ nàng chẳng có một tí tình cảm gì với gã. Nếu mỗi lần gã nhìn mà nàng quay đi thì lại là chuyện khác... Nàng có thần tượng là Roberto Baggio. Hình như chưa bao giờ nàng dấu giếm ai về điều đó. Cụ thể là nàng luôn tìm cách thể hiện điều đó mỗi khi có dịp tập nói tiếng Anh và bất kỳ ai. Nàng đã hùng hồn nói rằng: "If Roberto Baggio loves me, i will marry him". Gã là đứa mù mờ về tiếng Anh nhưng gã lờ mờ hiểu rằng: " Nếu Roberto Baggio yêu tớ, tớ sẽ cưới anh ấy". Nàng ca ngợi cái tên cầu thủ người Ý ấy hết lời. Và gã còn nhớ như in rằng nàng đã được tới 9 điểm trong bài thảo luận về "diễn đàn thần tượng". Cứ nhớ lại ánh mắt lấp lánh hạnh phúc của nàng khi nói về hắn là gã lại tức lộn ruột.

- Các cậu biết không ? Hôm qua tớ mơ Baggio chở tớ bằng xe đạp, tớ còn mặc áo dài nữa cơ! Lãng mạng không ? Ôi ! mà tiếc chết đi được, giá cái xe mini của tớ lúc ấy biến thành cái xe cuốc còn hơn không - như thế thì tớ sẽ ngồi ở đòn vông nhá! Tiếc quá!...

- Ôi! Con cún Baggio nhà tớ đáng yêu lắm cơ !

- Tớ căm thù Del Piero. Chi vì nó mà Roberto của tớ ít được vào sân. Mà đá thì có ra gì chứ, chỉ đáng xách dép cho Roberto của tớ. Nếu ai thích nó tớ sẽ đổi 5 ảnh của nó để lấy 1 ảnh của Roberto thôi. Tớ nói thật đấy!...

Gã chẳng muốn nghe thêm gì nữa vì những điều ấy gã đã nghe nhàm tai rồi, mà lần nào nàng chẳng nói thế cơ chứ.

- Này Phong! Nghĩ gì mà ngần tò te ra vậy?

Gã quay lại. Thằng bạn nháy mắt và cười nhăn nhở. Gã đã thấy bực bội khó chịu mà thằng kia vẫn chưa buông tha:

- Lại tương tư em nào hả?

- Làm gì có chuyện ấy!

- Đùa thế thôi, đây biết tỏng tòng tong ra rồi. Cứ nói xừ ra là con bê Nhi cho xong, chỗ bạn bè với nhau...

Gã toan nói lại nhưng nghĩ sao rồi lại thôi. Có lẽ tại thằng bạn đã đoán trúng ý gã. Gã ngơ ngẩn:

- Thế cậu bảo tớ thế nào?

- Cậu ngốc lắm!

- Sao mà ngốc? - Gã bắt đầu nóng mặt.

- Thì ngốc là ngốc chứ sao! Chẳng đứa nào lại suốt ngày nhìn chằm chằm vào đứa mình thích như cậu. Tóm lại là cứ phải tỏ vẻ lạnh lùng một tí. Nó biết cậu thích nó thì nó sẽ "làm giá" hơn đấy. Con gái vốn thế mà. Nếu cậu tỏ ra thờ ơ với nó thì tình thế sẽ khác ngay! Đã hiểu ra chưa?

- Tớ biết sao được!

- Chán cậu chết đi được. Chỉ cần từ bây giờ, cậu cứ thờ ơ, cứ phớt tỉnh một khi gặp nó. Làm như là cậu không quan tâm gì đến nó ấy. Cần thiết thì cậu có thể nhún vai hờ hững kiểu Rét-Bấtlơ hoặc "cười ruồi" lạnh lùng cho nó biết tay, hết cái thói tinh vi ấy đi.

- Nhưng mà nhỡ may...

- Nhỡ nhỡ cái con khỉ mốc ý. Cậu không biết là "mọi cái chỉ còn hấp dẫn khi nó chưa được khám phá à?"

- Thì tớ vẫn biết là thế rồi!

Đó là lần đầu tiên gã ủng hộ cái quan điểm đó của thằng bạn "chí thân chí cốt" từ thủa hai thằng còn mặc quần cộc chạy nhông nhông khắp xóm. Gã ủng hộ vì dù sao nó cũng có cái lý của nó. Và thế là từ nay gã yên tâm vì có "hậu phương vững chắc" theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng là vì thằng bạn thân ấy ngồi sau lưng gã.

o O o
Đương nhiên là gã nhận thấy mình có năng khiếu trong việc nhập vai một kẻ chuyên "đội mũ phớt" và "ăn bánh bơ". Dường như thành công đã vượt ra ngoài tầm mong đợi của gã. Bằng chứng là gã nhận ra cô nàng đang cố tạo ra sự chú ý trước gã. Một cái xõa tóc, một bước đi nhảy nhót... "Ồ! có hề gì. Thường thôi bé con ạ!" - Gã vẫn tự nhủ thầm như vậy. Và không rõ từ lúc nào gã đã thành một nhận vật được bọn con gái đem ra "mổ xẻ" trong cuộc trò chuyện.

- Phong dạo này sao ý các cậu nhỉ?

- Ừ! Cứ lạnh tanh như... như... à, như cá chết ấy!

- Hay là gặp "rắc rối khách quan" rồi?

- Ai biết! Chắc nó thần tượng Rét đấy mà?!

- Cũng hay ra phết nhỉ.

Đến nỗi một hôm cô nàng đưa cho gã một mãnh giấy. Dĩ nhiên là gã nhận nó rất dửng dưng kèm theo một cái nhún vai hờ hững, bất cần. Mặc cho trí tưởng tựng và tò mò thi nhau phát triển, gã vẫn quyết định không mở ra xem. Gã lạnh lùng đưa mảnh giấy cho thằng bạn để làm ra vẻ ta đây cóc thèm quan tâm. Chẳng biết cô nàng viết gì mà thằng bạn gã cứ tủm tỉm cười. Gã nóng ruột lắm.

Chính vì thế mà mới giờ ra chơi là gã đã kéo thằng bạn ra ngoài. Gã tò mò:

- Lúc nãy nó viết gì mà cậu cười ghê thế?

- Cứ xem thì biết. may mà cậu sáng suốt đưa cho tớ chứ không thì cậu "đứt" rồi, boy ạ!

Gã mở mảnh giấy ra xem và bắt đầu bủn rủn cả người:

"Phong ạ! Thực ra tớ hiểu lý do cậu lạnh lùng thế. Đừng mặt cảm Phong ạ. Bệnh ghẻ không phải là quá nghiêm trọng đâu. Tớ rất thông cảm về nỗi buồn của cậu. Cứ yên tâm và vô tư mà điều trị. Cậu thử dùng DEP thật kiên trì xem sao!". Ối trời ơi! Gã điếng người. Mà gã có ghẻ gì mà cho cam. Sạch sẽ thơm tho thế này...

- Con bé này "tanh" thật! - Thằng bạn gã chặc lưỡi bảo.

- Tớ không ngờ là lại ra nông nỗi ấy.

- Thế này thì "Khiêu khích nhân loại" quá rồi còn gì. Chả nhẽ tớ và cậu lại phải cam chiệu buông xuôi à? Nhưng nói gì thì nói, dù sao cũng chứng tỏ rằng con bé ấy đã quan tâm đến cậu, đúng không?

- Tớ chả muốn được quan tâm cái kiểu ấy. Đúng là hú vía. Tin này mà lọt ra thì tớ chỉ còn nước đeo mo vào mặt - Gã bần thần.

- Bình tĩnh nào. Hình như tớ và cậu đã sai hướng rồi. Chán thật! Có điều tớ không nghĩ ra ngay ban đầu. Thần tượng chỉ là thần tượng thôi.

- Nghĩa là...

- Nghĩa là tốt hơn là cậu nên thần tượng Roberto của nó đi là vừa.

- Tớ à? Có mà mơ, có mà điên, có mà... ờ... ờ... Tớ cũng chẳng biết nữa.

- Tùy cậu thôi. Tự dưng dính vào chuyện ấy khổ lắm!

Thằng bạn gã nói rồi lại lật khật bỏ đi. Gã ngẩn ngơ vì bất ngờ. Tuy vậy, gã vẫn bắt đầu việc ấy bằng cách dán một tấm ảnh Roberto lên cặp. Cô nàng rất ngạc nhiên:

- Ơ! Bữa nay Phong cũng...

- Ừ! - Gã bối rối.

Và thế là cô nàng bằt đầu kể cho hắn nghe đủ thứ chuyện về Roberto. Gã chăm chú lắng nghe. Và hình như gã bắt đầu thấy mê mê sao ý. Dù sao cái sự "ghen" ấy cũng thật đáng yêu. Gã đã trở thành một Tifosi bất đắc dĩ từ lúc nào. Với lại thần tượng là thận tượng chứ! Thế mà đã có lúc gã tức lộn ruột, gan, phèo, phổi về chuyện này cơ đấy. Chao ơi! Gã ngẫm lại thấy hay hay, ngộ ngộ và ngốc nghếch thế nào.

o O o
- Ê, Phong! Cậu biết không. Hôm qua tớ mơ tớ với cậu được gặp anh ấy nhé! Cậu không tưởng tượng được đâu...

Ôi, thế là tự dưng gã có mặt trong giấc mơ của một người. Thế là niềm vui lại xôn xao...





Sinhvien20


Old school Easter eggs.